Nghiên cứu trao đổi
“Người trở về từ cõi chết” CÂU CHUYỆN CỦA TÌNH BẠN VÀ LÒNG NHÂN ÁI
Thứ ba ,
09/12/2025 |
12:58 GMT+7
Câu chuyện bắt đầu từ một đêm tháng 5 năm 2013, giữa đất Thái Lan xa xôi. Anh Nguyễn Văn Bích, quê ở xã Thượng Lộc – Hà Tĩnh, cùng vợ sang đó làm ăn. Một ngày làm việc mệt nhoài trôi qua, anh Bích vào tắm rửa rồi nghỉ ngơi như thường lệ. Nhưng lần ấy, định mệnh đã gõ cửa. Người vợ trẻ thấy chồng vào nhà tắm quá lâu, gọi mãi mà không thưa. Chị mở cửa thì thấy chồng nằm bất động, thân thể lạnh dần, hơi thở thoi thóp. Mọi người vội đưa anh đến bệnh viện cấp cứu. Bác sĩ nói anh bị đột quỵ não – thể nặng, tiên lượng rất xấu.
Sau khi điều trị ở 3 bệnh viện tại Thái Lan không có tiến triển, tiêu phí hết 35 ngàn USD Hồng Kông. Hết sạch tiền bạc cả của mình và vay mượn bạn bè, vợ anh đành đưa chồng về quê nhà Hà Tĩnh, mang theo nỗi tuyệt vọng. Giữa lằn ranh sinh tử tại bệnh viện tỉnh, anh Bích hôn mê sâu, phải thở oxy, sống đời thực vật. Lại chuyến ra bệnh viện Bạch Mai - Hà Nội điều trị 29 ngày trôi qua, cũng không một tia hy vọng nào lóe lên. Bác sĩ đành khuyên gia đình nên “chuẩn bị hậu sự”. Câu nói như nhát dao cứa vào tim người vợ trẻ và người mẹ già của anh Bích (Anh Bích mồ côi bố khi mới được 1 năm 7 ngày tuổi). Biết tin anh Bích “khó qua khỏi”, anh Hồng – bạn học cũ thời THPT những năm 1982–1985, vội kêu gọi tất cả các bạn tới nhà thăm Bích lần cuối. Trong nhóm, có người sực nhớ đến Lương y Tâm Nguyễn – cũng là bạn học năm xưa, nay đang hành nghề ở Nha Trang, chuyên điều trị bệnh ung thư, bệnh hiểm nghèo bằng bài thuốc đông y gia truyền của Ông nội để lại.
Ngay trong đêm, sau việc báo tin của bạn học, Tâm Nguyễn không một phút chần chừ. Ở Nha trang xa xôi, cách quê hương Hà Tĩnh gần nghìn cây số cũng chẳng thể ngăn được lòng thương bạn. Suốt đêm ấy, chị Tâm Nguyễn gọi đi gọi lại hàng chục cuộc điện thoại trao đổi với vợ anh Bích và người nhà. Vừa hỏi bệnh, vừa hướng dẫn cách sơ cứu, cách chăm sóc Bích, rồi Tâm Nguyễn tha thiết động viên: “Đừng buông tay! Còn nước còn tát! Tôi sẽ giúp, chỉ cần gia đình tin tưởng và làm đúng lời tôi dặn.” Thế nhưng, khi ấy, gia đình anh Bích gần như đã tuyệt vọng. Vợ anh nghẹn ngào nói qua điện thoại: “Muộn rồi chị Tâm ạ… bốn giờ sáng họ sẽ rút ống thở.”
Ngay trong đêm, sau việc báo tin của bạn học, Tâm Nguyễn không một phút chần chừ. Ở Nha trang xa xôi, cách quê hương Hà Tĩnh gần nghìn cây số cũng chẳng thể ngăn được lòng thương bạn. Suốt đêm ấy, chị Tâm Nguyễn gọi đi gọi lại hàng chục cuộc điện thoại trao đổi với vợ anh Bích và người nhà. Vừa hỏi bệnh, vừa hướng dẫn cách sơ cứu, cách chăm sóc Bích, rồi Tâm Nguyễn tha thiết động viên: “Đừng buông tay! Còn nước còn tát! Tôi sẽ giúp, chỉ cần gia đình tin tưởng và làm đúng lời tôi dặn.” Thế nhưng, khi ấy, gia đình anh Bích gần như đã tuyệt vọng. Vợ anh nghẹn ngào nói qua điện thoại: “Muộn rồi chị Tâm ạ… bốn giờ sáng họ sẽ rút ống thở.”
Nghe vậy, Tâm Nguyễn nghẹn lời. Chị hiểu, nếu bạn mình ra đi, đó không chỉ là mất mát của một mạng người, mà còn là cảnh vợ góa con côi, mẹ già cô quạnh. Nén xúc động, chị vừa năn nỉ vừa khẩn khoản: “Xin hãy cứ tin tôi! Hãy tới Vinh mua thuốc sớm nhất có thể, lấy thuốc theo bài thuốc của Ông nội, sắc cho Bích uống, dù chỉ một ngụm thôi.” Hãy để thở oxy khi nào không còn có thể thở được nữa... xin đừng rút ống thở...
Tuy vậy, gia đình lại nói với Tâm Nguyễn rằng đã đi coi 3 thầy ... ai cũng nói không thể sống được... Và đã chọn 4h sáng là giờ đẹp...hợp tuổi...Người nhà của anh Bích đã dập máy, không để Tâm Nguyễn năn nỉ gì thêm. Trước tình thế ấy, Tâm Nguyễn vẫn khuyên can, vẫn phải nói rằng hãy cứ tin tôi, để lấy thuốc cho Bích uống. Lúc ấy Tâm Nguyễn đã phải bỏ ngoài tai những nạt nộ của gia đình Bích, rằng nào là khoa học tiên tiến, giáo sư, tiến sĩ người ta đã kết luận rồi.v.v...LANG BĂM như cô thì mà làm được gì?!
Lúc ấy Tâm Nguyễn thậm chí đã phải cầu xin, khóc lóc. Vì chị nghĩ trước đây mình từng cũng phải thở oxy, may nhờ thuốc Ông nội mà có cơ hội sống tiếp mấy chục năm nay. Bởi vậy, Tâm Nguyễn vẫn kiên trì điện thoại để vợ Bích và người nhà thanh tỉnh, đừng vội rút ống thở của Bích...
Cuối cùng trước sự quyết tâm đầy tin tưởng của lương y, gia đình Bích đã xuôi lòng đồng ý, không rút ống thở... Sáng hôm sau vợ và em vợ Bích vay mượn được một triệu đồng qua Can Lộc để mua thuốc, nhưng hiệu thuốc ở đó không đủ vị. Cả 2 đành phải bắt xe ra TP. Vinh mua. Và cũng duy chỉ mua được có 1 thang thuốc.
Sau này vợ Bích kể lại, khi đó mua được thuốc thì hết tiền, không có tiền mua vé xe đi về...Nhà thuốc nghe hoàn cảnh, họ đã cho lại 100 ngàn thì mới về được. Về tới nhà, nấu được thuốc là khoảng 14 h, lúc đó mấy người cùng cạy miệng cho Bích uống từng giọt một. Đến 18h chiều hôm đó, Bích he hé mắt nhìn mọi người. Vợ Bích gọi điện cảm ơn Tâm Nguyễn đã cho anh ấy nhìn thấy mọi người để từ biệt... Tâm Nguyễn nghe điện mà gắt gỏng ngay rằng, sao cứ suy nghĩ bi quan vậy? Sao không nghĩ tích cực. Chị phải gắt lên với vợ Bích rằng: Vậy là thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng đấy. Cứ nấu và cho Bích uống tiếp đi... Sau đó bạn Như Lục có nhắn cho Tâm rằng, sao đưa thang thuốc đắt quá, nhà Bích hết khả năng tài chính.

Lúc ấy Tâm Nguyễn thậm chí đã phải cầu xin, khóc lóc. Vì chị nghĩ trước đây mình từng cũng phải thở oxy, may nhờ thuốc Ông nội mà có cơ hội sống tiếp mấy chục năm nay. Bởi vậy, Tâm Nguyễn vẫn kiên trì điện thoại để vợ Bích và người nhà thanh tỉnh, đừng vội rút ống thở của Bích...
Cuối cùng trước sự quyết tâm đầy tin tưởng của lương y, gia đình Bích đã xuôi lòng đồng ý, không rút ống thở... Sáng hôm sau vợ và em vợ Bích vay mượn được một triệu đồng qua Can Lộc để mua thuốc, nhưng hiệu thuốc ở đó không đủ vị. Cả 2 đành phải bắt xe ra TP. Vinh mua. Và cũng duy chỉ mua được có 1 thang thuốc.
Sau này vợ Bích kể lại, khi đó mua được thuốc thì hết tiền, không có tiền mua vé xe đi về...Nhà thuốc nghe hoàn cảnh, họ đã cho lại 100 ngàn thì mới về được. Về tới nhà, nấu được thuốc là khoảng 14 h, lúc đó mấy người cùng cạy miệng cho Bích uống từng giọt một. Đến 18h chiều hôm đó, Bích he hé mắt nhìn mọi người. Vợ Bích gọi điện cảm ơn Tâm Nguyễn đã cho anh ấy nhìn thấy mọi người để từ biệt... Tâm Nguyễn nghe điện mà gắt gỏng ngay rằng, sao cứ suy nghĩ bi quan vậy? Sao không nghĩ tích cực. Chị phải gắt lên với vợ Bích rằng: Vậy là thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng đấy. Cứ nấu và cho Bích uống tiếp đi... Sau đó bạn Như Lục có nhắn cho Tâm rằng, sao đưa thang thuốc đắt quá, nhà Bích hết khả năng tài chính.
Ba người bạn của Lương y Tâm Nguyễn
Tâm Nguyễn nghe vậy lòng nặng trĩu. Vì bản thân chị cũng từng là bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối... Của nhà cũng khánh kiệt, nghèo rớt. Thương bạn, cuối cùng Tâm Nguyễn vẫn quyết định vay mượn tiền để giúp Bích tới cùng. Nhờ quen biết, vẫn là các vị thuốc ấy Tâm Nguyễn mua ở Khánh Hòa cả 10 thang mới hết có 500 ngàn. Ngày hôm sau, Tâm Nguyễn gửi hỏa tốc ra Hà Tĩnh cho Bích.
Nhờ đó, điều kỳ diệu đã đến: Một ngày, rồi hai ngày, một tuần trôi qua. Mỗi chén thuốc như một mạch sống hồi sinh. Anh Bích tỉnh hẳn, sau chưa đầy một tháng, anh bước đi vững vàng, nói chuyện được như người bình thường.Cả nhà òa khóc. Người mẹ già lạy tạ trời đất, vợ anh Bích sụt sùi ôm lấy chồng. Chị hiểu rằng, anh đã trở về từ cõi chết.
Bản thân Bích sau khi hồi phục, nghe lại toàn bộ câu chuyện mà vợ con kể, xúc động nghẹn ngào. Anh nắm chặt điện thoại, rơi nước mắt gọi cho người bạn – ân nhân phương Nam: “Tâm ơi… Bạn là người mẹ thứ hai sinh ra tôi lần nữa!”
Một tình bạn hơn nửa đời người
Sau khi khỏi bệnh, Bích khỏe mạnh trở lại. Nhưng nỗi lo khác lại bủa vây – khoản nợ 35.000 USD chi phí điều trị ở Thái Lan?. Nghĩ mãi, anh định quay lại xứ người để làm thuê trả nợ.
Biết chuyện, anh Hồng – người bạn gắn bó thuở học trò – khuyên can: “Đừng sang nữa, Bích à. Ở nhà mà làm ăn, còn có mẹ, có vợ con bên cạnh. Sang đó, lỡ ra chuyện gì thì khổ lắm. Thà ít tiền mà bình an.”
Anh Hồng không chỉ khuyên, mà còn đứng ra vận động anh em bạn học quyên góp được 18 triệu đồng, giúp vợ chồng Bích mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ ngay tại nhà. Từ đó, cuộc sống vợ chồng Bích dần ổn định.

Nhờ đó, điều kỳ diệu đã đến: Một ngày, rồi hai ngày, một tuần trôi qua. Mỗi chén thuốc như một mạch sống hồi sinh. Anh Bích tỉnh hẳn, sau chưa đầy một tháng, anh bước đi vững vàng, nói chuyện được như người bình thường.Cả nhà òa khóc. Người mẹ già lạy tạ trời đất, vợ anh Bích sụt sùi ôm lấy chồng. Chị hiểu rằng, anh đã trở về từ cõi chết.
Bản thân Bích sau khi hồi phục, nghe lại toàn bộ câu chuyện mà vợ con kể, xúc động nghẹn ngào. Anh nắm chặt điện thoại, rơi nước mắt gọi cho người bạn – ân nhân phương Nam: “Tâm ơi… Bạn là người mẹ thứ hai sinh ra tôi lần nữa!”
Một tình bạn hơn nửa đời người
Sau khi khỏi bệnh, Bích khỏe mạnh trở lại. Nhưng nỗi lo khác lại bủa vây – khoản nợ 35.000 USD chi phí điều trị ở Thái Lan?. Nghĩ mãi, anh định quay lại xứ người để làm thuê trả nợ.
Biết chuyện, anh Hồng – người bạn gắn bó thuở học trò – khuyên can: “Đừng sang nữa, Bích à. Ở nhà mà làm ăn, còn có mẹ, có vợ con bên cạnh. Sang đó, lỡ ra chuyện gì thì khổ lắm. Thà ít tiền mà bình an.”
Anh Hồng không chỉ khuyên, mà còn đứng ra vận động anh em bạn học quyên góp được 18 triệu đồng, giúp vợ chồng Bích mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ ngay tại nhà. Từ đó, cuộc sống vợ chồng Bích dần ổn định.
Những người bạn gặp nhau tại một chương trình phỏng vấn Lương y Tâm Nguyễn
Vợ chồng Bích sống giản dị, thương yêu, chăm sóc mẹ già và các con. Căn nhà nhỏ ở gần Ngã ba Đồng Lộc luôn ấm lửa, chất chứa ơn nghĩa bạn bè.
Ngày hội ngộ – ba người bạn và một kỳ tích
Mười hai năm sau – tháng 10 năm 2025 – theo lời mời của lương y Tâm Nguyễn, anh Bích cùng anh Hồng ra Hà Nội để dự buổi chia sẻ về hiệu quả điều trị bệnh đột quỵ của bài thuốc gia truyền “Ông nội Tâm Nguyễn”.
Khoảnh khắc ba người gặp lại nhau, ai nấy đều rưng rưng nước mắt.
Anh Bích bước đến, ôm chầm lấy Tâm Nguyễn, nghẹn ngào nói: “Nếu không có bạn, chắc giờ này tôi chỉ còn là nắm tro lạnh. Bạn là người đã vớt tôi rời khỏi tay tử thần về lại với cuộc đời.”
Tâm Nguyễn siết chặt tay bạn, chỉ mỉm cười hiền hậu: “Không phải tôi, mà là niềm tin của các anh đã cứu Bích đấy. Tôi chỉ làm cái việc mà người thầy thuốc phải làm – giữ lại sự sống.”
Anh Hồng ngồi bên cạnh, đôi mắt đỏ hoe. Anh vui vì mình chính là cầu nối giữa hai người bạn – giữa tình bạn xưa và lòng nhân hậu hôm nay.
Những chi tiết không thể quên
Câu chuyện còn có một điều xúc động khác – chi phí điện thoại trong đêm “giành lại sự sống” ấy. Suốt đêm gọi qua lại giữa Nha Trang – Hà Tĩnh, tiền cước điện thoại khiến Tâm Nguyễn mắc nợ suốt 6–7 năm sau mới trả hết. Nhưng Tâm Nguyễn chưa bao giờ kể ra, chỉ xem đó như một món nợ ân tình với người bạn đã được sống lại.
Còn anh Bích, từ sau cơn bạo bệnh, thay đổi hoàn toàn cách nhìn về cuộc đời. Anh sống chậm hơn, biết trân quý từng hơi thở, từng bữa cơm với vợ con. Anh nói: “Tôi tin rằng trên đời vẫn còn nhiều điều kỳ diệu. Thuốc của Ông nội Tâm Nguyễn không chỉ cứu tôi, mà còn giúp tôi hiểu rằng – lòng nhân ái là phương thuốc quý báu nhất.”
Giữa cuộc sống bộn bề, câu chuyện của ba người bạn – Tâm Nguyễn, Hồng và Bích – như một nốt trầm ấm áp về nghĩa tình người xứ Nghệ. Ở nơi ấy, dù xa nhau hàng nghìn cây số, chỉ cần nghe tin bạn gặp nạn, họ vẫn tìm mọi cách để cứu giúp.

Ngày hội ngộ – ba người bạn và một kỳ tích
Mười hai năm sau – tháng 10 năm 2025 – theo lời mời của lương y Tâm Nguyễn, anh Bích cùng anh Hồng ra Hà Nội để dự buổi chia sẻ về hiệu quả điều trị bệnh đột quỵ của bài thuốc gia truyền “Ông nội Tâm Nguyễn”.
Khoảnh khắc ba người gặp lại nhau, ai nấy đều rưng rưng nước mắt.
Anh Bích bước đến, ôm chầm lấy Tâm Nguyễn, nghẹn ngào nói: “Nếu không có bạn, chắc giờ này tôi chỉ còn là nắm tro lạnh. Bạn là người đã vớt tôi rời khỏi tay tử thần về lại với cuộc đời.”
Tâm Nguyễn siết chặt tay bạn, chỉ mỉm cười hiền hậu: “Không phải tôi, mà là niềm tin của các anh đã cứu Bích đấy. Tôi chỉ làm cái việc mà người thầy thuốc phải làm – giữ lại sự sống.”
Anh Hồng ngồi bên cạnh, đôi mắt đỏ hoe. Anh vui vì mình chính là cầu nối giữa hai người bạn – giữa tình bạn xưa và lòng nhân hậu hôm nay.
Những chi tiết không thể quên
Câu chuyện còn có một điều xúc động khác – chi phí điện thoại trong đêm “giành lại sự sống” ấy. Suốt đêm gọi qua lại giữa Nha Trang – Hà Tĩnh, tiền cước điện thoại khiến Tâm Nguyễn mắc nợ suốt 6–7 năm sau mới trả hết. Nhưng Tâm Nguyễn chưa bao giờ kể ra, chỉ xem đó như một món nợ ân tình với người bạn đã được sống lại.
Còn anh Bích, từ sau cơn bạo bệnh, thay đổi hoàn toàn cách nhìn về cuộc đời. Anh sống chậm hơn, biết trân quý từng hơi thở, từng bữa cơm với vợ con. Anh nói: “Tôi tin rằng trên đời vẫn còn nhiều điều kỳ diệu. Thuốc của Ông nội Tâm Nguyễn không chỉ cứu tôi, mà còn giúp tôi hiểu rằng – lòng nhân ái là phương thuốc quý báu nhất.”
Giữa cuộc sống bộn bề, câu chuyện của ba người bạn – Tâm Nguyễn, Hồng và Bích – như một nốt trầm ấm áp về nghĩa tình người xứ Nghệ. Ở nơi ấy, dù xa nhau hàng nghìn cây số, chỉ cần nghe tin bạn gặp nạn, họ vẫn tìm mọi cách để cứu giúp.
Anh Nguyễn Quang Bích
Tình bạn ấy vượt qua ranh giới thời gian, không gian và cả cái chết. Nó thắp sáng niềm tin vào lẽ sống – rằng người với người, chỉ cần còn thương nhau, là còn phép màu!
Ngày gặp lại, trong căn phòng nhỏ, họ cùng nâng chén trà quê. Không ai nói nhiều, chỉ ánh mắt chan chứa biết ơn và hạnh phúc. Ngoài kia, nắng thu Hà Nội thêm vàng sậm như mật, rọi vào ba khuôn mặt hằn nếp thời gian nhưng rạng rỡ lạ thường.
Một đời người, nếu có được những người bạn như thế – là đã quá đủ, tôi cảm thấu như vậy.
Ngày gặp lại, trong căn phòng nhỏ, họ cùng nâng chén trà quê. Không ai nói nhiều, chỉ ánh mắt chan chứa biết ơn và hạnh phúc. Ngoài kia, nắng thu Hà Nội thêm vàng sậm như mật, rọi vào ba khuôn mặt hằn nếp thời gian nhưng rạng rỡ lạ thường.
Một đời người, nếu có được những người bạn như thế – là đã quá đủ, tôi cảm thấu như vậy.
Trần Miêu
Bình luận
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
91 TUỔI TÔI ĐƯỢC TÁI SINH NHỜ THUỐC ÔNG NỘI TÂM NGUYỄN
Tôi năm nay đã 91 tuổi. Ở cái tuổi gần đất xa trời, tưởng đâu chỉ còn sống dựa vào may rủi. Vậy mà đời tôi, quả đúng...
Lương Y Tâm Nguyễn ĐƯA ĐÔNG Y VÀO KỶ NGUYÊN SỐ
Trong thời đại công nghệ phát triển mạnh mẽ, không ít người e ngại rằng nghề y học cổ truyền sẽ khó theo kịp những bước tiến của thời đại...
Nhà xuất bản Tri thức: Khi sứ mệnh được lan tỏa bởi tinh hoa
Tuyên truyền, phổ biến kiến thức KH&CN là một trong những nhiệm vụ trọng tâm của Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam (Liên hiệp Hội...
Sống lại những ngày lịch sử qua từng trang sách “Dấu ấn Cách mạng Tháng Tám năm 1945”
Nhân kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám (19/8/1945 - 19/8/2025) và Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2/9/1945 - 2/9/2025), Nhà...
Kinh tế Việt Nam - Thăng trầm và đột phá: Gợi mở tư duy cải cách từ nhìn lại quá khứ
Trong bối cảnh kinh tế Việt Nam đang đối diện với nhiều thách thức: tăng trưởng chậm lại, áp lực lạm phát, thị trường bất động sản trầm lắng, và...