Điện thoại:(024) 37823877 - 092.8846879

Văn hoá phát triển

BẾN MƠ HOÀI NIỆM

Thứ sáu , 24/01/2025 | 09:34 GMT+7
Giới thiệu tản văn của tác giả Trần Văn Đức Thuận
 
Trần Văn Đức Thuận

Có nỗi nhớ không thể gọi tên, chỉ lặng lẽ len lỏi trong từng hơi thở, nhịp tim. Đó là nỗi nhớ về một thời đã xa, về tình yêu tưởng như phai nhạt mà vẫn âm ỉ nơi lòng, chẳng bao giờ nguôi ngoai. Tôi vẫn nhớ em – nhớ đến mức từng giấc mơ cũng trở thành nơi trú ngụ cho bóng hình em.

Ngày ấy, bên dòng sông hiền hòa, chúng ta đã có những tháng ngày đẹp đẽ của tuổi trẻ. Dòng nước lững lờ trôi, soi bóng đôi lứa đắm say trong yêu thương. Ánh mắt em, sáng long lanh như ôm trọn bầu trời, còn nụ cười dịu dàng tựa  con gió xuân thoảng hương, như ánh nắng sớm mai, xua tan cái lạnh giá của những năm tháng cô đơn.

Cuộc đời là vậy, hạnh phúc thoảng qua, rồi để lại vấn vương.  Em ra đi, mang theo cả bầu trời trong xanh của tôi. Bến sông  xưa nơi chúng ta hò hẹn, giờ chỉ còn lại sự tĩnh lặng, là nơi tôi tìm đến mỗi khi lòng ngập tràn hoài niệm. Dù thời gian có thể làm mờ đi bao điều, tình yêu ấy – tình yêu dành cho em – vẫn chẳng thể phai nhòa.

Dòng sông vẫn êm đềm chảy, như nhắc nhở rằng thời gian chẳng bao giờ dừng lại. Với tôi, mọi thứ vẫn đứng yên ở nơi ấy, nơi bến mơ và tình yêu dang dở. Tôi chẳng trách em, cũng chẳng trách số phận, bởi tình yêu ấy là món quà quý giá. Nhờ có em, tôi hiểu rằng yêu là sống hết mình, là trân trọng từng khoảnh khắc, dù ngắn ngủi hay kéo dài mãi mãi.

Mỗi đêm, khi ánh trăng rọi xuống dòng sông, tôi lại thấy bóng hình em trong làn nước lấp lánh. Tôi mỉm cười, chẳng phải vì buồn, mà vì tôi hiểu rằng, tình yêu thật sự chẳng cần sở hữu. Nó chỉ cần được giữ trong tim, như ngọn lửa nhỏ âm ỉ cháy, thắp sáng những ngày u tối nhất.

Dẫu em không còn bên tôi, em vẫn luôn ở đây – trong từng dòng thơ, từng ký ức, từng nhịp đập của trái tim. Và bến mơ ấy, nơi tình yêu bắt đầu, sẽ mãi là nơi tôi tìm về, để nhớ, để thương, và giữ em trong giấc mơ đẹp nhất đời mình.

Trên con đường thênh thang, chúng ta chỉ là những lữ khách vô tình gặp nhau, rồi xa nhau ở một ngã rẽ. Dù em đi đâu, sống thế nào, em vẫn là phần không thể thay thế trong tôi. Tôi tin rằng, ở một nơi nào đó, em cũng sẽ giữ một chút gì đó về tôi, dù chỉ là ký ức nhỏ nhoi.
Trần Văn Đức Thuận
Bình luận

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Lương y Tâm Nguyễn: TIA HY VỌNG CHO NHỮNG NGƯỜI ĐANG TUYỆT VỌNG

    Mới đây, Đài truyền hình HTV9 đã thực hiện một chương trình Tallk show đặc biệt giới thiệu về Lương y Nguyễn Thị Tâm, thường gọi là...

CẢM ĐỘNG SỰ HỒI SINH KỲ DIỆU CỦA BỆNH NHÂN VŨ THỊ HỌA

    Câu chuyện về chị Vũ Thị Họa (Sinh năm 1987, ở Thôn 2 xã Trực Mỹ, huyện Trực Ninh, Nam Định) là một minh chứng đầy xúc động về sự kỳ diệu...

Tấm Gương Người Tốt Việc Tốt: NỮ BÁC SĨ NGUYỄN BÍCH THÁI - HẾT LÒNG VÌ SỰ NGHIỆP Y TẾ

    Sinh ra và lớn lên tại thành phố cảng Hải Phòng, dù đã bước vào tuổi 70 nhưng nữ bác sĩ Nguyễn Bích Thái vẫn giữ được...